BỎ ĐI
Tặng Đỗ Tiến Như
Nhiều lúc chán đời muốn bỏ đi
Xác thân không có trói buộc gì
Muốn xa nhân thế tìm lên núi
Bỏ hết riêng mình chẳng có chi
Bỏ mặc hình hài với ước mơ
Bỏ cơn mưa với nắng bơ phờ
Bỏ em trong suốt thân ngà ngọc
Bỏ lại căn phòng nhện nhả tơ
Bỏ sợi mây buồn giữa bão giông
Bỏ hoang mang trước cửa tử thần
Bỏ đêm chăn gối đầy dị mộng
Bỏ tiếng chim gù dưới bóng râm
Bỏ suối bỏ sông bỏ chỗ nằm
Bỏ niềm hi vọng với băn khoăn
Bỏ con ong nhỏ bay tìm mật
Bỏ cả hoang vu lẫn nhọc nhằn
Bỏ những hư danh lóe một thời
Bỏ luôn áo mũ lẫn cân đai
Bỏ quên quá khứ và mai mốt
Bỏ cả niềm đau lẫn tiếng cười
Bỏ hết đêm về đứng trước gương
Bỗng xót thương thân thể trần truồng
Vẫn thấy sân si còn trong máu
Lại thấy yêu cuộc sống như thường
DODUYNGOC - 4.2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét