GỞI NGƯỜI YÊU CŨ
Ta có thời yêu nhau và một thời tiếc nuối
Cứ ước ao sẽ được sống cùng nhau
Nhưng em ơi vợ chồng đôi khi là cơm nguội
Chẳng chịu sẻ chia dù nhiều lúc rất đói lòng
Số phận trời dành anh chỉ thích thong dong
Em thì chỉ lo chuyện nhà chuyện cửa
Chuyện áo cơm, chuyện ấm thêm bếp lửa
Ta sẽ như những chén sứ mỏng manh để cùng chạn với nhau
Sẽ nhiều lúc lắc lư và lòng sẽ rất đau
Khi tiếng bấc đưa qua tiếng chì ném lại
Lời nói đã bật ra rồi như vết thương nhớ mãi
Không chiếc này sứt miệng thì cái khác cũng mẻ môi
Cơm áo gạo tiền đời sống cứ sục sôi
Sẽ có lúc làm đau lòng và nước mắt
Sẽ có lúc em bật ra từ tiếng nấc
Sao ngày xưa ngu dại lại yêu anh
Bởi thế cho nên dù hối tiếc cũng đành
Thà như thế ta còn yêu trong ý nghĩ
Thà cứ xem ngày xưa là mộng mị
Thức dậy rồi tất cả sẽ qua đi
23.8.2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét