Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

MƯA CHIỀU

MƯA CHIỀU

Bất chợt cơn mưa vội về
Mây buồn hàng cây sũng nước
Chiều đi phong phanh gió ngược
Ngực trần đầy những rong rêu

Chỉ thèm sau lưng tiếng kêu
Và một bàn tay ủ ấm
Con đường dài như muôn dặm
Lối về một mình rỗng không

Gịot nước rơi vào mênh mông
Gịot nào lạc vào mắt mở
Chân trời xôn xao tiếng thở
Nhịp đời đầy những hoang mang

Đèn xanh đèn đỏ đèn vàng
Đèn nào cũng không nhích được
Em phô thân thể dịu dàng
Ngã tư đường đầy áo ướt
13.5.2007
DODUYNGOC

Không có nhận xét nào: