Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

MẮT BIẾC

MẮT BIẾC

Đi hết bốn phương trời
Ngựa hoang giờ thấm mệt
Cánh chim đã tả tơi
Sức cùng trí cũng kiệt

Lúc trở về chốn cũ
Người xưa đi mất rồi
Chiếu chăn buồn ủ rũ
Ta bên kia dốc đời

Qúa khứ đã đi qua
Tương lai chưa thấy tới
Hiện tại rồi cũng xa
Muốn thời gian đứng đợi

Ta ngã về phương Nam
Ta xuôi về hướng Bắc
Bốn phía đầy lòng tham
Trần gian đầy bất trắc

Thôi! cửa đóng then cài
Bạn bè, thôi đón tiếp
Bóng đổ trên đường dài
Một mình ngồi nối tiếc

Thôi áo mũ vinh hoa!
Thôi hào quang rực rỡ!
Đêm sương đọng mái nhà
Còn thương đôi mắt biếc
DODUYNGOC -3.2007

Không có nhận xét nào: