NGÃ BẢY
Ngã bảy người xe như thác đổ
Anh biết tìm em ở chốn nào
Ba mươi năm, cồn cào sóng vỗ
Buổi trở về thân thể đã hư hao
Đứng giữa hàng cây, giữa đất trời
Địa chỉ mơ hồ chẳng thấy nơi
Ngã bảy trưa nay không có gió
Sao ta nghe thế giới tơi bời
Em ở chốn nào trên trái đất
Ba mươi năm chẳng thấy tăm hơi
Thời gian vẫn chảy mà không mất
Nhớ em ngã bảy khóc không lời
DODUYNGOC - Sàigòn 17.3.2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét