THỜI GIAN
Ta chỉ sợ mi
Hai chiếc kim nhỏ bé
Ngấu nghiến vào đời người
Mòn mỏi.
Những gì mi trôi đi
Sẽ mất
Những gì mi chứng kiến
Sẽ qua
Ta chỉ sợ mi
Sẽ không còn hôm qua nữa
Tất cả chỉ là bóng câu qua cửa
Chẳng còn lại gì
Dù chỉ là cơn mơ
Ta đã có tuổi thơ buồn
Và những ngày thành niên
khốn khó
Những mối tình
Trong sáng
Với những người thiếu nữ
Thơ ngây
Những tháng năm làm kẻ đu dây
Không gia đình và nhiều tủi nhục
Nhưng vẫn muốn nhìn lại
Một lần
Cho đỡ nhớ
Tháng 3.2007 - Sàigòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét