Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

ĐÀ NẴNG

ĐÀ NẴNG

Ta làm con ốc sên
Bò suốt thời gian
Một phần tư thế kỉ
Mới gặp lại em
Đà Nẵng

Thành phố xa lạ
Những con đường mới mở
Hàng cây xưa mất tăm
Em ở đâu
Đà Nẵng

Muốn lên cầu Vồng
Theo lối cũ
Thuở học trường Nam
Ngày hai bữa
Đứng trên nhìn
Hai đường sắt đi về đâu ?
Nhưng chẳng còn
Đà Nẵng

Bốn mươi năm trước
Lội qua bàu Thạc Gían
Đứng trần truồng
Khóc quên lối về
Giờ toàn nhà cửa
Nhớ câu thơ Tú Xương
Ôi !
Đà Nẵng

Biển hình như mặn hơn
Đã một lần suýt chết
Ở Mỹ Khê
Với mấy thằng bạn cũ
Biển vẫn đầy nước mắt

Những hàng dương xa lạ
Chẳng còn dấu kỉ niệm náo
Đà Nẵng

Chiều nhìn về Non Nước
Rừng xanh và mây xanh
Ngước núi Sơn Trà
Nghe vượn hú
Giờ chẳng còn chi
Đà Nẵng

Ta lại làm con ốc sên
Bò chầm chậm trở về
Tuổi thơ mới hôm qua
Nay đã bạc đầu
Tri thiên mệnh

Bạn bè đâu ?
Người xưa đâu ?
Con đường cũ ?
Dấu chân xưa đâu lối đi về
Đà Nẵng

Chỉ mình ta
Ngơ ngác chốn đông người
Chẳng một nụ cười
Chào con ốc sên bò về kỉ niệm
Bằng lời lạc lõng
Đà Nẵng
Ta có còn là ta
Hai mươi lăm năm trước???

DODUYNGOC tháng3.2000

Không có nhận xét nào: