NHỮNG NGƯỜI BẠN CŨ
Uống cạn li rồi nói chuyện sau
Mấy mươi năm mới gặp lại nhau
Bạn bè ngày cũ tan tác cả
Dễ gì còn dịp mà càu nhàu
Nhận ra tao không: Đỗ Duy Ngọc
Nhà đông anh em nên còi cọc
Nghệ sĩ - giang hồ - chơi đồng hồ
Suốt ngày lên dây thiều lóc cóc
Ê thằng Tuấn lé vui lên chứ
Nhớ chuyện ngày xưa mày làm hề
Cả lớp cười vang khung cửa sổ
Sao giờ mày lại quá chấp nê
Thằng Lân này nữa uống đi mày
Có nhớ ngày nào mày với tao
Bơi ra giữa biển suýt nữa chết
Uống đi rồi mai lại đi cày
Sao mày nhăn nhó hỡi Long con
Bốn mươi năm trước mày còm nhom
Bây giờ ngực lép bụng lại phệ
Mày đi trông giống quả bóng tròn
Mồi thêm điếu thuốc - Bùi Duy Thọ
Nói năng lắm chuyện này chuyện nọ
Phong độ bây giờ trông hơn xưa
Bán buôn là làm dâu trăm họ
Ngồi trầm ngâm thế mày - Qúach Tập
Truyện chưởng Kim Dung luyện tới tấp
Giờ làm bác sĩ trưởng khoa khám
Nhờ mát tay, bệnh nhân tấp nập
Ê thằng Thanh Cẩn uống nhiều quá
Nghe nói nó kêu vợ bằng má
Người lùn, bụng bự đi không nổi
Không biết làm chi, nhậu tá lả
Cười mím chi là Nguyễn Ngọc Chi
Cứ ngu ngơ như chẳng biết gì
Thật ra thấu hết mà không nói
Lúc nào cũng du di du di
Không ai nổ lớn bằng Tuấn Gìa
Chưa uống mà mắt đã ngà ngà
Chơi chẳng bằng ai mà khoái kể
Cứ ngỡ mình vô địch Qủang Đà
Rót thêm bia cho thằng Hùng Đen
Kêu nó ra chỗ có ánh đèn
Nó ngồi trông đó không ai thấy
Vì nó đen ngồi trong bóng đêm
Áo quần tề chỉnh anh chàng Phẩm
Làm giáo viên dạy trường Bách Khoa
Quen nói nên ngồi hay lẩm bẩm
Ngữ ngôn, đi đứng cứ tà tà
Thường trịnh trọng là anh bạn Thu
Chuyên môn máy dệt chạy lu bù
Đã xa đất Qủang Nam lâu lắm
Mà trong giọng nói vẫn quê đù
Chạy vòng quanh là Phan Hữu Thuần
Nghề công an bận rộn cả tuần
Xưa làm vi xi, cảnh sát dí
Giờ làm lãnh đạo, trông oai hỉ !
Ngày xưa lớp trưởng Nguyễn Đình Hòa
Bà Rịa Vũng Tàu đường không xa
Lâu lâu đem đến vài con ốc
Ăn vô mồm bụng sôi xuýt xoa
Thôi nâng li khóc Hà Khánh An
Giờ thì xương thịt đã nát tan
Nhớ xưa tiếng hát mày hay lắm
Cất giọng ca lúc tiệc sắp tàn
Thắp nén nhang cho Dũng Vũ Hồ
Thuở còn đi học rất gà tồ
Thế mà lên Phó Tổng giám đốc
Giờ thì ngủ yên dưới nấm mồ
***
Bốn mươi năm bạn bè gặp lại
Tóc đã bạc màu, chân muốn bại
Sao cứ tưởng như mới hôm qua
Nhìn mặt nhau nhớ thời trẻ dại
DODUYNGOC - Sài gòn. tháng 3.2007
Họp mặt bạn bè
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét